Con đường hiện tại

Loài người yêu nỗi bi thương
Ưa chuộng việc đã đến và thứ chưa từng
đuổi hình bắt bóng Trong từng phút giây

Gió lay ngọn cỏ gió lay
Hoa nở đâu tính rằng cho con người
Ta bắt gió ta đuổi mây
Muốn gói phàm giới vào đầy túi tham
Muốn gom ảnh gom sắc gom hương
Gói trọn khoảng khắc vào trong gương tình
Đôi mắt giữ hình
Trái tim giữ hình

Con đường chân lý
Không sắc không tình
Không đuổi kịp tâm trí
Những suy tưởng đến và những kỳ vọng bỏ đi
Ta không bắt kịp

Điều Ta ngộ được
Chân lý không lối vào
Ta phân mảnh linh hồn
Ta chặn tâm trí bồn chồn
Bằng thân tâm sáng rõ
Học cây cỏ bao lần

Sống trong hiện tại một lần
Vì hoa kia nở chẳng cần ai yêu
Trải nghiệm xóa dần bao nhiêu
Tri kiến sai quấy là điều vô minh

Related posts

Nhà văn Lưu Trọng Văn kể về “kẻ vĩ cuồng” Đặng Lê Nguyên Vũ: Người dám đối chất với các vĩ nhân là người không tầm thường…

‘Vua cà phê Việt’ Đặng Lê Nguyên Vũ trong ánh nhìn của người sáng lập First News: ‘Ai khác biệt và đi nhanh ắt phải đi một mình trong cô đơn’

Đặng Lê Nguyên Vũ: Một sức ảnh hưởng vượt ra ngoài Trung Nguyên