Trang chủ » Lạc Hồng

Lạc Hồng

by Minh Linh

Hỡi vua rồng có tánh linh
Mạnh bà một chén canh tình lãng quên
Bồ công anh lênh đênh nước nổi
Người trong cõi lọc lõi hơn thua

Thì vị vua vẫn là vị vua
Bao nhiêu kiếp nạn vẫn thua anh hùng
Thiên la địa võng trùng trùng
Chân trời vết nhạn vẫn cùng lãng du

Tiền tộc vạn kiếp bất tuân
Bao la thiên địa còn không quy hàng
Ấn phong lớp lớp lang lang
Cho thần quên hết muôn vàn uy nghiêm

Thiên hạ không có, thiên hạ tìm
Thứ mà ta muốn thì tim ta đầy
Kim cang thép luyện ta này
Nung trên lửa hận,lòng nay nhẹ nhàng

Game vận trong game vàn
Chúng sanh khi đã lòng lang Tận cùng
Thời Mạt pháp sinh anh hùng
Hoàng kim hé lộ vô cùng đẹp tươi

Thánh nhân khóc phàm nhân cười
Hé môi mà họa một thời vô minh
Thiên linh linh địa linh linh
Mở kho mà phát ân tình của ta

Dẫu kẻ thù cứ kêu la
Điên cuồng xâu xé đam mê bạc vàng
Đớn đau có đến hàng hàng
Trời Nam rơi lệ chẳng màng binh đao

Nhà vua tại thượng cao cao
Trong lòng chấp niệm làm sao mà về
Trôi trong giả lập u mê
Gia đình quên hết lời thề cùng nhau

Lòng sông sâu tàu trôi mau
Ngàn năm một kiếp học sầu học vui
Học gì khó hơn học làm người
Buông tay bám chấp nhẹ trôi bềnh bồng

Lũ phản quân có biết không
Lẽ ra tan xác tàn không kiếp này
Trong tim ta buồn lắm thay
Gào lên vô vọng cũng hay ích gì

Ta chờ mong ta đón chào
Người trong dòng tộc hàng bao năm rồi
Đánh thức từng lứa con trời
Tìm về tề tựu cùng chơi game này

Tộc ta chúa tể muôn loài
Làm sao tránh khỏi kẻ thù ngoại bang
Lòng sói rồi lại dạ lang
Bày mưu tính kế muôn vàn thiết tha

Đày thần tộc trôi thật xa
Hết quên lại nhớ như là chiêm bao
Mơ hồ lắm mơ hồ làm sao
Toàn là ảo cảnh làm sao quay về

Thần chú thức lại cơn mê
Bao nhiêu gươm giáo liền kề bên ta
Lục tung tam cõi mà về
Con Hồng cháu Lạc mở ra cửa trời!

Related Articles

Để lại bình luận