Ngộ

Xin cho cảm tạ đất trời
Vượt bao kiếp nạn đời đời khó quên
Tưởng chừng tột cùng gian nan
Hóa lành từ họa muôn vàn diệu cơ

Lúc chưa hiểu thì âu lo
Khi mà tỉnh ngộ như cò trắng bay
Vui lắm thay, nhẹ nhàng lắm thay
Hào Quang rực rỡ bủa vây thân rồng
Kiếp nạn là thử chân tâm
Trời cho một mảnh trò chơi làm quà

Thân uyển chuyển như thể chim sa
Cũng từ loạn lạc mới ra thái bình
Nhắm mắt tim đập rộn ràng
Nhắc ta biển học càng vô bến bờ

Đời dâu bể vốn như thơ
Trái tim trong trẻo gọi mơ về cùng
Nước non ta đứng đại dương trùng trùng
Một con bão nổi lật tung ván cờ!

Xin cho gửi một ước mơ
Vào mây với gió mà chờ nắng mai
Thế gian bi thế gian hài
Vở kia còn diễn còn vai Chánh tà
Thân ta mỗi biết lòng ta
Dẫu cho loạn thế chọn mây quang đường

Related posts

Nhà văn Lưu Trọng Văn kể về “kẻ vĩ cuồng” Đặng Lê Nguyên Vũ: Người dám đối chất với các vĩ nhân là người không tầm thường…

‘Vua cà phê Việt’ Đặng Lê Nguyên Vũ trong ánh nhìn của người sáng lập First News: ‘Ai khác biệt và đi nhanh ắt phải đi một mình trong cô đơn’

Đặng Lê Nguyên Vũ: Một sức ảnh hưởng vượt ra ngoài Trung Nguyên